K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

20 tháng 2, 2011

Thơ chơi Tết

Một bài thơ nhiều người viết:
(xin đừng suy diễn nặng nề vì đây là thơ chơi Tết, chỉ nghĩ thầm mà ngẫm xem thôi)
Đây có 2 ông đối thơ ngày Tết, BBT không theo phe nào mà chỉ xem 2 ông "chơi nhau". Bao giờ dân gian coi là hết Tết thì gỡ cả bài xuống cho đỡ chật chỗ. Hoặc ai cho được bài lên thay đi!

Năm Mão kể chuyện Mèo:
Ngày xưa Mèo, Chuột cùng Vương Quốc
Cùng giống cùng nòi, cùng tổ tiên
Đuôi dài chân ngắn đôi tai vểnh
Chỉ khác nhau thôi: cặp nhãn tiền
Chúng sống bên nhau chứa chan tình
Chia bùi sẻ ngọt buổi bình minh
Củ khoai củ sắn lưng cơm nắm
Vui những đêm trăng trước động đình
Thế rồi một buổi, bỗng thất kinh
Một lũ Sói, Cầy giống tanh rình
Tai ương gió chướng đâu gieo đến
Khốn cảnh cơ hàn khốn điêu linh
Đây dòng giống nhỏ thích bình yên
Mèo, Chuột xưa nay vốn sống hiền
Tai hoạ trùm lên đời tăm tối
Ngục tù máu đỏ chảy triền miên
Không thể sống cuộc đời ô nhục
Mèo cầm tay Chuột quyết vùng lên
Cùng đôi mắt sáng Mèo đi trước
Từng đàn, từng đống Chuột theo liền
Trong tiếng thét vang lời sông núi
Chuột , Mèo ngã xuống quyết không lui
Lớp trước nhấn chìm- sau đứng dậy
Khiến lũ Sói Cầy bị chôn vùi.
Vương Quốc thanh bình xanh trở lại
Chuột , Mèo tươi nở khúc hoan ca
Dĩ vãng dắt nhau về quá khứ
Đời vui trong tiếng sóng chan hoà.
Những tưởng qua rồi cơn phong ba
Nắng lên đất lại tiếp nở hoa
Chuột Mèo cùng nắm tay ân ái
Viết tiếp cho nhau những lời ca.
Thế rồi bất chợt Chuột nhận ra
Cái giống Mèo già vốn bạn ta
Sao thấy dạo này trông khác hẳn
Đuôi dài lông mượt môi đầy hoa.
Ngày trước miệng nhô lông đen trũi
Đâu vàng, trắng, khoang như bây giờ
Ngày trước chân ngắn, bụng thon thả
Đâu là cái vại vầng trán trơ
Bất chợt soi gương nhìn lại mình
Mặt teo mồm nhọn Chuột thất kinh
Lệ ngấn gục đầu xin tự hỏi:
Có phải đổi thay bởi tự mình ?
(Xin mời Lão khủng bố tiếp)
Lão cũng hơi ác đấy. Với tiền đề quỷ biện “đánh tráo khái niệm” cho rằng mèo và chuột “cùng nòi cùng giống cùng tổ tiên” thì chả biết tổ tiên chúng là con gì đây nhỉ? Nhưng cũng được, dám chơi quỷ biện thì dám “ráng chịu” nhá.
Tiếp theo:
Từ khi sạch bóng giặc sói cầy,
Mèo – Chuột hân hoan tay nắm tay
Ra công xây đắp cho Vương Quốc
Tự do – Hạnh phúc, nở mặt mày.
“Mặt choắt” sánh vai với “mặt dầy”
“Độc lập” bên nhau được … mấy ngày
Mèo bảo: mình đang “vô chính phủ”
Vua để tao lo, dân nhường mày.
Trong lúc chuột còn đang đắn đo
Mèo liền mơn trớn: Cậu đừng lo
Vua làm đầy tớ, dân làm chủ!
Chuột Cống thì làm “Quản lý” kho!
Tài sản quốc gia là “của chung”
Ai muốn lấy dùng thì cứ dùng
Làm theo năng lực, ăn thỏai mái
Chung tay xây dựng nước “đại đồng”!
Chuột nghe mèo nói cũng hay hay
Cùng là những ngón một bàn tay
Ắt có ngón dài và ngón vắn
Chung lưng xây dựng Vương Quốc này …!
Hí hửng Mèo chưng “Hiến pháp” ra
Đây là “Hiến pháp”, Điều số 3 …
Muôn năm chuột được làm “Ông chủ”
Vua Mèo lãnh đạo việc quốc gia …
Chuột Cống chăm lo việc giữ kho
Đầu tư, khai thác chuyện nhỏ, to …
Chuột Cống do vua Mèo chỉ định
Giám sát “Chuột Chù Nghị Viện” lo.
Mèo chẳng đợi nghe tiếng chuột thưa
Treo “Hiến Pháp” lên tận … ngọn dừa …
Nháy mắt, khóac vai bầy Cống trụi
Xuất dương bàn bạc chuyện mây mưa …
Công việc đầu tiên của Vua Mèo
“Muốn cho Vương quốc thóat cảnh nghèo
Tài sản quốc gia, gom hết lại
Để dành một ít, rồi … chia đều…
Khí thế sục sôi khắp núi sông
Tất cả của “tư” thành của “công”
“Ưu tiên phát triển công nghiệp nặng”
“Đồng tiến” đưa nhau đến đại đồng !
Thế là “Ông Chủ” Chuột khóc ròng
Bao năm tích lũy hóa tay không
Thất thểu dắt nhau vào”Hợp Tác”
Chuột Cống gật gù ngồi chấm công !

Dám thách đấu thì chiến đến cùng nhé lão? Tôi “phọt” hết thì lão bảo tham, thôi thì nhường lão “phọt” tiếp.
Vì là thơ Thất Ngôn, tiếp theo mỗi người nên làm liên tiếp 7 đọan, làm 11 đọan như thế này dài quá, mất thời gian và thiếu cơ hội điều chỉnh, nắn chỉnh cho đối phương. Làm sao đảm bảo tính liên tục và logic để được bài thơ đầu năm hòan chỉnh trọn vẹn. Ai ngưng quá 1 ngày xem như treo cờ trắng. Người còn lại phải làm nốt đọan kết sao cho hòan chỉnh mới được công nhận là thắng trọn vẹn, OK?
Thì ra Chuột Cống được chấm công
Giấy bút trong tay dễ lộn vòng
Nhỏ biến thành to đều xong tuốt
Chỉ cần đặt bút thế là xong
Vua Mèo chễm chệ nơi lầu bạc
Xoa dịu lên đầu lũ nhắt con
Đói no đã có “đầy tớ” chịu
“Làm chủ” sá gì chuyện thiệt hơn
Nghe lời phủ dụ đặng nguồn cơn
“Tiểu Thử”từng đàn bụng sướng rơn
Dẫu đói, dẫu no còn phía trước…
Chúng ta đang bước tới thiên đường
Cùng nhau hát tiếp khúc đoạn trường
Hát rằng: đã sắp hết tai ương
Bình minh phía trước giang tay gọi
Hết nắng là mưa đó lẽ thường.
Lão Cống thở phào qua gió chướng.
Đồng loại mà đần khỏi phải thương
Khoa tay ngọn bút vạch lia lịa
Thóc lúa đầy nồi ta hưởng dương
Ôi bác Mèo già ta yêu lắm
Đường đi nay hết khúc gập ghềnh
Của tiền ai đó ta chia chác
Có khổ đâu nào bọn trẻ ranh
Vua Mèo bệ vệ tròng xanh biếc
Liếc mắt đưa nhìn cả thế gian
Hắng giọng ồm ồm dân đâu hết
Cố lặng mà nghe tiếp diễn văn.
Hà hà, lão cũng ghê nhỉ? Chiêu thức “diễn biến” gì đây? Để xem !
Từ ngày “quốc hữu hóa’ nơi nơi
Cả nước đồng lòng “làm như chơi”
Ngẫm cảnh “cha chung ai thèm khóc”?
“Ông chủ” giơ xương, nước cầm hơi !
Mười mấy Mèo Vua chốn cung đình
Cùng ngài Chuột Cống đã thành tinh
Miệng hô “Dân chủ”, tay vơ vét …
Cả nước trở thành “thương phế binh” !
Tiếng dân gào thảm cả … hai miền.
(Miền Mèo – Miền Chuột) chuyện đương nhiên !
“Ông chủ” rủ nhau thầm trốn sạch.
Mèo liền ra lệnh:”Cấm vượt biên”!
Thế là mấy triệu “Ông Chủ” Chuột
Trở thành “phản quốc” tuốt tuồn tuột
Mười “Ông” chạy trốn chỉ còn ba
Hàng triệu Chuột con mồ côi cha !
Rồi một ngày kia, lão Mèo Khoang
Hô hào “đổi mới” thóat lầm than!
“Phản quốc” trở thành “đuôi nghìn dặm”
“Chuột kiều yêu nước” thật vẻ vang !
Kêu gọi “đầu tư” khắp bốn phương
Phát triển “nền kinh tế thị trường”
Gắn đuôi định hướng lòai “miu lạ”
“Ông chủ” càng thêm cảnh thê lương.
“Giải tỏa” để làm “Khu công nghiệp”
Biết bao “Ông chủ” mất cả nhà,
“Chủ” nào không chịu thì cắn, giết.
Chuột con cứng cổ cũng không tha !!!

Chào lão,
Hết thời gian, chấp nhận treo cờ trắng phải không?
Đoạn kết của Yêu Nước:

Năm Mão là năm tuổi Vua Mèo
Công dân “Chuột Bạch” vẫn đói meo!
Dẫu đói dầu no nhưng phải nói
Nói để đồng bào biết làm theo.
Mèo – Chuột vốn chẳng một tổ tiên
Mèo già hóa cáo, thấy chuột hiền.
Dùng lời mật ngọt Mèo dụ dỗ
Cho nên mới gặp chuyện đảo điên.
Nếu Chuột đồng lòng bắt tay nhau
Không cam sống vội kiếp gục đầu.
Chắc chắn bọn Mèo Vua hóa cáo
Sẽ bị Chuột nện dập … phao câu!
Ha ha! lại … phao câu !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]