K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

1 tháng 10, 2013

Rốn bão


luan k5

(Viết tặng các bạn k6 CĐ)

Khổ cũng chẳng bằng thời cắt gianh chặt nứa
Ngơ ngác mắt nai từ phố lên rừng
Guốc cao gót gửi nhà sàn đồng bào Thổ
Chiều buông chiều buông núi biếc lạnh lùng

Khổ cũng chả bằng một thời bom mỹ nổ
Sơ tán một năm có tới mấy lần
Đêm đói thế và sao nhiều bài thế
Mối tình đầu nghĩ đến đói mà thương

Bốn mươi ba năm tụ tập đủ hay không
Già móm mém cười vang chuyến tàu vô Đồng Hới
Vào Quảng trị nhớ bạn bè nằm lại
Trước cơn giông thắp hương bạn cùng trường

Những ông nội cười chật cả chuyến hành hương
Những bà ngoại lại rúc rích bá vai nhau e thẹn
Ông bà nhìn nhau hát lên lời ước hẹn
Quảng Bình quê ta ơi

Bão số mười kệ nó bạn già ơi
Bà nép vào ông nỗi lo tan biến cả
Bỗng nhớ thế mái trường bom Mỹ thả
Khúc sắn thơm Tê Ba Nhất năm nào

Một đêm nằm Đồng Hới cùng nhau
Gói gom hết chuyện bốn ba năm xa cách
Rốn bão là đây , ta có một lần điểm mặt
Trong bão giông soi lòng bạn với mình

Chúng tôi tạm biệt Quảng Bình
Bạn tôi lại xuôi Nam ngược Bắc
Ka Sáu ơi biết bao giờ gặp mặt
Ở rốn bão nào nữa không ?

2 nhận xét:

  1. Đây chắc chắn là trường ca để đời của các bác K6 .
    Ka sáu ơi biết bao giờ gặp mặt
    Ở rốn bão năm nào nữa không ?

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn bạn Luân đã viết hộ K6 những lời thơ tâm huyết! Khi bạn viết những vần thơ rất gần tâm trạng của chúng tôi thì toàn bộ chúng tôi gần như mất liên lạc hơn nửa ngày rồi (không điện, không mạng, không cả điện thoại nhắn tin. Khi tôi ra đến Nghệ An thì máy điện thoại báo liên tục một lô tin nhắn và điện thoại gọi nhỡ của bè bạn gần xa lo lắng cho chúng tôi. Nhưng trong gian khổ sẽ sáng lên những đức tính quý báu của chúng ta. Khi lao vào tâm bão, lái xe đã sợ và quay lại nhưng tôi đã động viên cố gắng lên chút nữa còn an toàn hơn là dừng lại. Và quả đúng như vậy, hơn một tiếng sau tất cả các phòng KS đều ngập nước, dù ở tầng 2 hay 3... nếu mà chưa về đến tòa nhà kiên cố mà vẫn còn loay hoay trên xe thì chắc chết!
    Xin cảm ơn tất các các bạn đã luôn sát cánh bên chúng tôi - K6 Cơ Điện trong những giờ phút nguy hiểm, nhất là các bạn Luân, Tuân (vịt), Hùng bia, Quang K8.... và các bạn K6 không đi (Dũng Trác, Quỳnh con, Phan Hp, Lâu Nđ, ....)

    Trả lờiXóa

Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]