K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

8 tháng 8, 2018

“NGHỆ THUẬT VỊ NHÂN SINH”

Mình thấy thích thì mình đăng thôi... :P 

Nguyễn Tùng DươngFollow
Gửi tất cả các bạn đã inbox cho mình với nội dung đại loại như: “Anh cứ đả kích lũ quan tham, lũ sâu mọt gắt quá làm gì, để chúng nó ghét không có lợi cho anh đâu...”; “Anh ơi, các bất cập của xh đã có chính phủ họ lo rồi, anh đau đầu mệt óc làm gì...”; “Anh là nghệ sĩ, việc của anh là phục vụ công chúng cho tốt, các việc khác anh không cần phải bận tâm đâu...”. Đó là những inbox rất tử tế, dù không tán thành quan điểm nhưng mình ghi nhận sự quan tâm và lo lắng mà các bạn dành cho mình, mình là người nhạy cảm nên ai tốt ai xấu mình đều cảm nhận được. Còn những inbox đại loại như: “Ông đừng tỏ ra nguy hiểm, định theo đóm ăn tàn bọn dân chủ nửa mùa à...”; “Mẹ cái loại nghệ sĩ quèn, giờ hết thời rồi nên làm màu để gây chú ý à, bố khinh...”.
Với những inbox mất dạy này thì xin lỗi mình không thèm chấp, bởi vì mình coi các bạn chỉ là loại vô văn hoá không đáng để mình bận tâm.
Với các bạn ở nhóm 1 (nhóm mình tôn trọng) mình không thể reply cho từng bạn được vì quá nhiều (còn có cả những inbox nằm ở mục “tin nhắn đang chờ” mà khi mình mở ra thì mới biết đã có từ rất lâu (và rất nhiều) mà mình không để ý, và không phải trong ds bạn bè của mình), vì thế mình xin được trả lời chung tất cả các bạn ở stt này bằng vài câu ngắn gọn thôi, mong các bạn hiểu:
Các bạn nghĩ sao nếu một dân tộc gồm toàn những kẻ vừa điếc, vừa câm, vừa mù, đánh đu trong cơn gật gù ngủ mê của chính mình và tự kỷ ám thị đó là hạnh phúc? Sống mà vô tri vô giác với chính bản thân mình thì gọi là kiếp sống thực vật, vô tri vô giác với đồng loại xung quanh mình thì không gọi là thực vật nữa, đó là KHÔNG TỒN TẠI. “Tồn tại” ở đây được hiểu đúng với nghĩa là sống, với đầy đủ giá trị nhân văn của một con người.
Vậy chọn kiếp sống TỒN TẠI hay là KHÔNG TỒN TẠI, phụ thuộc vào sự lựa chọn của chính các bạn.
Trước khi muốn “thức tỉnh” tôi, mong các bạn hãy tự thức tỉnh bản thân, và khi thực sự thức tỉnh rồi, các bạn cũng sẽ thực sự hiểu CHÍNH TRỊ là gì. Nó chính là hơi thở hàng ngày của các bạn và những người thân yêu xung quanh các bạn đó !!

1 nhận xét:

Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]