K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

19 tháng 8, 2014

CHÚC ANH CHÓNG HO !

Trong cuộc gặp mặt kỉ niệm 42 năm ngày đi chiến trường B ( Miền Nam )17/8/1972  _  17/8/2014, chúng tôi những người lính năm xưa đã có một buổi thật vui và đầy ý nghĩa .Mọi người đi lại nhộn nhịp nâng cốc chúc mừng nhau. Rồi những tốp nhỏ ngồi với nhau kể chuyện xưa . Nào là thằng này bây giờ khá lắm , rồi thằng kia cũng vất vả ...v v và v v. Nhưng chung lại là sự hân hoan mừng vui khi gặp lại nhau
MỪNG NGÀY GẶP MẶT
.Có một người tiến lại chỗ tôi và chạm cốc .Nhìn ra thì đó là Nguyễn Tuấn Phúc, một CCB CĐ, một CSV K4 , Một CSV ĐH SP . Theo chỗ tôi biết thì NT Phúc sau khi chiến tranh kết thúc anh trở về không học CƠ ĐIỆN nữa mà chuyển trường về Trường ĐH Sư Phạm học.Sau này là giáo viên Cấp 3 tại Hà Nội . Trường cấp 3 PHẠM HỒNG THÁI là nơi công tác trước khi nghỉ hưu.Con người này không ai nghĩ là gần 70 tuổi .Trông chỉ nhác nhác như bọn tôi mà thôi. Những người nhỏ xương là vậy. Mặt mũi hồng hào , khỏe, Tuấn Phúc nói : Đời còn gì nữa mà tiếc , cứ ăn cứ chơi _ Như nghị quyết 85 đã vạch _ Cố mà thực hiện.
NGUYỄN TUẤN PHÚC CCB CSV K4 

        Nghe đến NQ85 tôi bật cười . Chà chà thế không hiểu anh ta có biết tôi là tác giả bài viếtkhông nhỉ. Anh nói tiếp Để thực hiện được NQ85 không phải dễ. Vì làm sao mà phải ăn phải chơi được cho đến lúc ấy. Như vậy vấn đề chính của NQ85 là gì ? Anh lại vung tay như đang thảo luận một vấn đề gay cấn trong cuộc họp kín nào đó :
       _ Vấn đề chính của NQ85 là vấn đề sức khỏe và để có nó ta phải tự giác rèn luyện sức khỏe.
  Dừng một tý như để cho mọi người ngấm câu anh nói , anh lại tiếp tục : _ Như mình bây giờ có thể vẫn chơi vài séc Ten nít. Còn nếu chơi bóng bàn thì cả buổi luôn.Tôi trợn tròn mắt , không hiểu anh nói thật hay nói đùa để hùa theo NQ85. Nhưng nhìn vẻ mặt anh lúc đó tôi hiểu anh nói thật.Anh ta nói tiếp :
     _ Mình bỏ nhiều thứ độc hại. Rượu cả tuần , cả tháng không một giọt nào cũng không có vấn đề gì.Nhưng những dịp vui như hôm nay thì có thể thêm một chai nữa, OK ngay.
 Tôi nhìn vỏ chai rượu mà anh và chúng tôi vừa uống xong. Thật giỏi về món bia rượu.Thán phục.
THÂN MẬT 

   Anh nhìn thẳng vào tôi một lúc như có vẻ suy nghĩ về vấn đề sắp nói, anh nói tiếp : _ Bia rượu là như vậy, mình thống trị nó , thích thì uống không thích thì nghỉ.Và nhiều thứ khác nữa mình làm chủ được nó, có thể bỏ có thể dùng.Anh nói theo lối nói tổng hợp cho nhanh. không cần diễn giải kệ người nghe muốn hiểu thế nào cũng được .Tôi nhìn và như hiểu ra một vấn đề gì đó đang nung nấu anh sắp nói ra.Có như vậy thì mình mới khoẻ như vậy chứ.
   Ngừng một lát , giọng trầm xuống anh nói tiếp :
   _ Duy chỉ có một thứ là mình thua.
    _ Cái gì vậy. Mọi người tập trung chú  ý và chờ đợi anh nói tiếp .
    _ Đó là thuốc lá Mình đã thử bỏ một vài lần, nhưng không tài nào bỏ được
Tôi nghe và thấy thích,tưởng gì chứ món bỏ thuốc lá là sở trường của tôi. Tôi ra giọng có vẻ coi thường và hỏi:
      _ Thế bây giờ anh hút ngày mấy bao.
Anh Phúc vội đáp : _ Từ một đến hai bao.
     _ Thế thì ăn thua gì
     _ Khi chơi bài hay chè cháo bạn bè có lúc lên đến ba bao rồi.
Tôi đáp : Vẫn chưa ăn thua gì đâu .Chưa gọi là nhiều.
Lần này đến lượt Tuấn Phúc trợn mắt nhìn tôi :
      _ Này thế mấy bao mới gọi là nhiều.
      _Tôi ngày xưa hút nhiều hơn anh nhiều, thông thường là 3 bao một ngày.Ai hỏi chỉ dám nói là một bao.. Cũng có những hôm lên đến 4 bao. Hút thuốc chỉ cần châm điếu đầu tiên, sau đó không cần bật lửa. Điếu nọ nối điếu kia. Sáng mở mắt , việc đầu tiên là châm điếu thuốc. Tối đến trước khi đi ngủ việc cuối cùng là châm điếu cuối cùng.Nhưng rồi đó cũng không phải là điếu cuối cùng nếu chưa ngủ được, lại mò dậy làm điếu nữa.
  Nghĩ lại hồi đó thấy mình kinh mình thật.Tuấn Phúc nói : Vậy anh phục thằng em. Làm thế nào mà bỏ được. Tôi không trả lời mà lại hỏi.: Hiện nay anh có lý do  gì chính đáng để bỏ không.
  _ Quá chính đáng , tốn kém tiền bạc, ảnh hưởng sức khỏe.
  _ Nhưng hiện giờ sức khỏe là bình thường, ăn uống bình thường, vậy thì không thể bỏ được.
  _ Vậy thằng em nói cho anh biết đi nào .
  _ Nếu anh chưa có một lí do gì để bỏ thì khó bỏ lắm. Ngừng một tý tôi tiếp :
  _ Em đã phải đi cấp cứu trong đêm_ Khó thở do ho kéo dài nhiều ngày .Những đợt ho rũ rượi, mà toàn vào lúc đêm mới khổ chứ , làm cho cả xóm nhỏ cùng thức theo. Cuối cùng mình thấy ghê cả mình , làm phiền mọi người trong xóm . Và đến khi vào viện nằm thì mới quyết tâm bỏ thuốc và bỏ ngay lập tức , bỏ một mạch từ 2010 đến giờ. Đã 4 năm trôi qua không hút lại dù là một hơi.Anh Phúc thấy thế nào ?
 Mọi người công nhận : Đúng từ hồi Hồ Nam bỏ không hề hút lại.
Tuấn Phúc nhận ra vấn đề Lí do chính đáng và chợt reo lên Ho , ho à , ho dữ dội_ Hàng xóm cả đêm nghe tiếng ho . Mọi người nhìn anh và đoán chắc anh đã tìm ra cho mình một điều gì đấy. Vậy điều kiện cần bây giờ là ho. Mặt anh ỉu xìu: mình chưa ho , vẫn khỏe làm thế nào bây giờ . Mọi người cùng im lặng suy nghĩ .Mặt Phúc vẫn buồn bã và im lặng. Tay với bao thuốc rút ra một điếu và châm lửa. Xong rít một hơi dài thật ngon và nhả khói , mặt anh lại trầm ngâm.Cũng khó thật , làm sao mà ho bây giờ . Chợt có một tiếng reo như đã tìm ra một giải pháp : _ Chúc cho anh chóng ho.
Đúng mọi người cùng nâng cốc và đồng thanh " Chúc cho anh chóng ho ". Xung quanh thấy vậy cũng lao vào cùng góp vui với các ý kiến khác nhau.
TRANH LUẬN 
VUI MỪNG KHI TÌM RA GIẢI PHÁP !
Muốn chóng ho thì phải hút nhiều thuốc , hút thật nhiều đến khi ho và tiếp tục hút nhiều nữa để ho rũ rượi .Vẫn hút và tăng lên nữa để phải đi cấp cứu,Vào Bệnh viện là dứt khoát bỏ .Lúc đó không ai ngăn được quyết tâm của mình .Sau một hồi bàn cãi mọi người có một công thức ngắn gọn như sau.
   Muốn đảm bảo sức khỏe để thực hiên NQ85 anh Phúc cần tăng cường hút thuốc nhiều hơn hút gấp đôi gấp ba hồi trước cho đến khi ho thì thôi.
Mọi người cùng nói " Chúc cho anh chóng ho "
Anh Phúc cảm ơn mọi người và quyết tâm sao cho thực hiện được NQ85 thì thôi. Thật vui cũng đến lúc cuộc gặp ngày kỉ niệm kết thúc . Mọi người ôm nhau và chia tay hẹn ngày gặp lại .

29 nhận xét:

  1. Sao các bác bỏ thuốc lá khó thế ? em thấy dễ ợt à.
    Tuần em bỏ hai-ba lần như không !

    Trả lờiXóa
  2. Nếu vậy thì hết điếu đang hút là bỏ luôn ....đầu lọc rồi

    Trả lờiXóa
  3. Bỏ thuốc lá quá dễ TV và DT à . Ngày xưa mình bỏ ngày vài lần . Bỏ và hút xen kẽ .Bỏ là ko hút .Đến khi hút là ko bỏ . Hì hì . Mình xin tiết lộ điều mà từ lâu đến nay mình vẫn tự hào : _ Từ lúc bỏ không bao giờ hút lại dù là một hơi ! Mọi người nghe vậy vô cùng thán phục. Có biết đâu là mình sợ nhỡ hút một hơi lại quay lại hút thì bỏ mẹ.Chứ có giỏi giang gì !

    Trả lờiXóa
  4. Văn của anh Hồ Nam quá hay, đến nỗi tôi đang nghĩ chắc phải thử hút thuốc lại để ho để bỏ thuốc cho giống như bài viết, hay quá.

    Trả lờiXóa
  5. Cám ơn QPV .Bạn làm mình bật cười thành tiếng .May mà trong phòng ko có ai nếu ko họ lại tưởng mình bị làm sao mà cười thành tiếng .Cũng là câu chuyện tếu táo mà vui viết lên nhỡ có ai đó bỏ thuốc luôn thì hay , hoặc có ai đó thử hút lại để ho cũng hay . Đã là thú vui thì khó bỏ . chỉ trừ có một bước ngoặt nào đó mà phải bỏ thì bỏ được .Hút thuốc cũng vậy thôi. Chưa có lí do chưa bỏ !

    Trả lờiXóa
  6. Bác HN khới ra chuyện bỏ thuốc rất hay ! Do ko nghiện nên mình ko mường tượng nổi những khó khăn như vậy. Bác Phúc chắc còn nhiều lý do để ko bỏ thôi, chứ nghe các bác ấy chúc cố ho là rách việc lắm...Theo em nghĩ bác cứ thực hiện xong cái NQ 85 rồi bỏ vẫn chưa muộn. Chúc các đã bỏ, đang bỏ và sẽ bỏ thuốc mạnh khoẻ, hạnh phúc

    Trả lờiXóa
  7. LNB thân mến .Đúng là tay hài hước số 1 .Lúc nãy đã bật cười vì QPV rồi mà bây giờ không nén được tiếng cười với LNB .Nó còn bật ra mạnh hơn và không hãm được .Xung quanh điếu thuốc lá nhiều chuyện thật .Cũng mong cho có nhiều người chia tay với khói thuốc LNB nhỉ !

    Trả lờiXóa
  8. Xem ra dân CĐ còn nhiều người nghiện thuốc lá lắm . Tuy vậy không thể phát biểu chứng kiến của mình : - Không cai được thuốc lá là không chiến thắng nổi bản thân mình & không biết thương yêu những người thân hàng ngày ở quanh ta đang phải âm thầm chịu đựng . Đó là thói ích kỉ cố hữu của con nghiện .
    - Mọi lí lẽ trình bày chỉ là xảo biện cho hành vi ích kỉ của mình .
    Nói túm lại các pác " tự tử " thì là việc riêng của các pac mong rằng đừng đầu độcnhững người xung quanh .

    Trả lờiXóa
  9. Chà chà , lâu lâu mới thấy một ý kiến dạng " Bổ thẳng vào mặt " thế này ! Sau khi đọc chắc các con nghiện cũng cảm thấy ân hận vì những người thân xung quanh đang được tích trữ dần chất độc hại để khi đủ nhiều sẽ phát ra bệnh trước khi con nghiện bị bệnh .Hãy dũng cảm nhìn thẳng vào sự thật các bạn !

    Trả lờiXóa
  10. Chắc đây là đòn quyết định[img]http://thuocladientu.net.vn/wp-content/uploads/2013/11/121005kpcigar01-583d7.jpg[/img]

    Trả lờiXóa
  11. Hút thuốc là tăng đồng thuế, tăng việc làm cho XH đấy TP à. Bỏ thuốc hết thì lấy gì cho TP nói nữa, lúc ấy có người lại thấy thèm... Được nói.

    Trả lờiXóa
  12. Đúng là thuốc lá nộp thuế nhiều nhưng chi phí ở gia đình và xã hội cho việc khắc phục " hậu quả " của thuốc lá mang lại gấp hàng ngàn lần , cái đấy gọi là "ki cóp cho cọp nó xơi ".Bạn thử hút ở nhà xem , sẽ có người thân lập tức bị viêm họng . Thật quá đơn giản để nhận diện thuốc lá .

    Trả lờiXóa
  13. Thật khó để đứng về bên nào .Mình đã từng nghiện và vì vậy rất thông cảm vớ LNB về việc lo cho Ngân sách TP .Nhưng mình cũng là người đã bỏ thuốc vì vậy lại nghiêng về phía TIỀU PHU. Thật khó xủ .Ai có giải pháp gì để trung hòa lại nhỉ ....HÌ HÌ !

    Trả lờiXóa
  14. Tôi không hút thuốc nên chẳng ủng hộ anh hút mà cũng chăng động viên anh ta hút để được tý ngân sách .Vậy cứ tranh cãi đi cho quên hút thuốc là tốt nhất

    Trả lờiXóa
  15. Mình kể chuyện này để các bạn nhớ lại chuyện hút thuốc và "trà lá" của dân Cơ Điện nó như thế nào.
    Mình nhớ hồi ở khu K5, lúc ấy mình với Vũ Dũng ( Dũng già ), Ngọc Thành và mấy người nữa cùng ở một nhà.
    Một hôm trời mưa dầm, nhìn ra ngoài chỉ thấy cơn mưa ảm đạm và nước mưa chảy từ mái gianh xuống. Bọn mình không ai muốn thò ra ngoài. Đứa nằm, đứa ngồi trên giường tựa lưng vào vách để học.
    Lúc nửa buổi, cho dù có cố học đi nữa thì cũng không quên được cái đói. Nếu không mưa thì có thể cả bọn lại kéo nhau ra quán hoặc đi loăng quăng đâu đấy, nhưng mưa thế này thì thà nhịn còn hơn.
    Đứa nọ hỏi đứa kia: "mày còn thuốc tao điếu", nhưng cả nhà không còn điếu thuốc nào. Lúc này mới lại thấy thèm trà lá. Trà lá để quên đi cái đói, trà lá để chờ cơm ( đã đói lại uống nước chè ).
    Đã không nghĩ đến thì thôi, đã nghĩ đến thì cái thèm cứ lớn dần, cả bọn bắt đầu bàn phải có một cách gì đó.
    Dũng Già là người có lắm mẹo vặt nên hắn nghĩ ra một cách để có trà uống, còn Ngọc Thành nghĩ ra một cách để có thuốc hút, cả bọn nhất trí.
    Dũng Già lấy cái ống bơ, tháo một đoạn dây thép ở mái nhà xuống buộc vào ống bơ để làm cái quai, thiết kế một cái bếp để đun nước, thế là xong. Nước thì đã có nước mưa, cái đun thì đã có giấy lộn, còn chè thì bọn mình đã có một gói.
    Trong lúc Dũng Già loay hoay để có nước uống thì bọn mình cũng rộn rịp để có thuốc hút. Cả bọn xem đứa nào có gạt tàn đựng mẩu thuốc thì đổ hết ra, đứa nào không có gạt tàn thì moi móc các mẩu thuốc vứt bừa bãi cả dưới gậm giường đem ra.
    Tất cả các mẩu thuốc được tập trung lại rồi "xét lý lịch" từng mẩu một. Mẩu thuốc nào còn mới, còn sạch thì được gom lại, bóc ra, trộn lẫn với nhau rồi quấn lại thành điếu mới, cũng được mấy điếu.
    Thế là bọn mình cũng có được một cuộc trà lá vui vẻ. Xong cuộc trà lá thì cũng đến giờ đi ăn cơm.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Những câu chuyện về những kỷ niệm nhỏ mà sâu sắc còn nhiều lắm. Có cả những câu chuyện sau hơn 40 năm vẫn chưa dám kể ra nữa chứ. Càng gian khổ càng nhiều kỷ niệm. Chắc sang năm sẽ xuất bản một cuốn kỷ yếu K6 như của K10 được đấy nhỉ?

      Xóa
  16. Hùng à .Câu chuyện này của Hùng hay lắm nó rất SV và lại càng là CĐ . Vậy mà H ko viết thành một bài .Com vào đây hơi tiếc đấy . SVCĐ là vậy .Còn lính CĐ khi ở trong rừng thì như thế nào .Bọn mình đi dọc con đường do bọn mình mở ( gọi là đường tuyến ) chăm chú nhìn xuống mặt đường và thỉnh thoảng cúi xuống , mọi người chắc ko biết làm gì đâu. Chính là cúi xuống nhặt những mẩu thuốc lá của người qua lại ném xuống sau khi đã hút xong, và rồi về cũng bóc ra và chọn lọc ...và rít những hơi thuốc ngon lành ...!Còn bây giờ khi đã có t]ởi thấy nên bỏ ...!

    Trả lờiXóa
  17. Viết com cũng là một cách để "chuyện trò" với nhau. Hồ Nam cứ tích cực "khơi mào" để mọi người tham gia "trò chuyện" nhé.
    Còn ĐVD đã đỡ đau chưa ? Bệnh càng để " ủ " càng nặng đấy, phải chữa trị bằng phương pháp tích cực thôi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sáng mai 22-8 tôi đi Bắc Sơn kiếm thang thuốc đây, không biết có được không, có đỡ không?

      Xóa
  18. Hùng nói đúng , com cũng có cái hay của nó , để tranh luận và thêm rõ về các vấn đề nêu ra .Và chuyện trò cho đỡ nhớ , lâu lâu phải vậy đúng ko Hùng !

    Trả lờiXóa
  19. Nói về chủ đề hút thuốc .Mình nhớ có được nghe hai đứa trẻ còn đang bế ngửa nó tâm sự với nhau .Một đứa thì bú bình còn đứa kia thì bú bầu .Đứa bú bình nói '' Tao khổ lắm mày ơi lúc thì nóng quá lúc thì lạnh quá lúc thì ngọt quá lúc thì nhạt quá còn lai nhiều thì là vừa '' ; Thằng bú bầu chậm rãi nói tao thì lúc nào cũng đều đều vậy song thỉnh thoảng toàn mùi THUỐC THÔI thật cũng chán
    Để mọi người không phàn nàn chắc cũng phaỉ bỏ thuốc thôi

    Trả lờiXóa
  20. Bầu ngực bị ám khói .Tất nhiên của một ống khói trong nhà .Vậy còn chờ gì nữa mà ko vĩnh biệt nàng khói nhỉ LAU K6 !

    Trả lờiXóa
  21. LÂU mới lại thấy tiếng LÂU. LÂU LÂU mới lại được nghe LÂU kể chuyện tiếu lâm. Chuyện của LÂU hay nên NHỚ LÂU. Muốn nghe LÂU kể nữa.

    Trả lờiXóa
  22. Chào HÙNG Mình ngày nào cũng vào đọc tin song khong co thời gian viết vì còn đi làm thuê mà ngồi viết là không song rồi . Vừa rồi di khám sức khoẻ vì cũng hút thuốc nên phải chụp phổi khi thằng bác sỹ nó xem phim nó hỏi ông có hút thuốc không mình trả lời từ bé chưa cầm điếu thuốc nào ,bác sỹ nói thế phổi của ông mới đẹp như thế ...TỐT Điên tiết mình nói tiên sư ông tôi hút thuốc 3-4 chục năm rồi đấy BÁC SỸmắt tròn xoe

    Trả lờiXóa
  23. Tận HÀ NỘI mà mình vẫn thấy phổi của LAU đẹp đấy .Đừng tưởng thế là hay đâu nhé .Nhanh chóng nghiện cái khác đi thôi , đừng nghiện thuốc nữa ! HÌ HÌ !

    Trả lờiXóa
  24. Xem phim chụp rồi chuẩn đoán bệnh,trước khi kết luận BS nó hỏi thêm người khám là đức tính đáng quý cẩn thận chu đáo.với người bệnh.Không hút thuốc BS nói phổi đẹp là đúng,.Còn trả lời có hút thuốc thì hiển nhiên BS kết luận phổi phải có vết.Vì vậy BS nó khám bệnh cho Lâu là đúng đấy!
    Còn đưa trẻ bú bầu mấy ngày nay nó lại biếng ăn rồi.Lâu biết vì sao kô ?

    Trả lờiXóa
  25. Không hiểu máy móc sao mà tự nhiên mất đi đâu gần hết nhận xét của mọi ngườ thế nhỉ .Tại sao vậy Mõ Dũng ơi !

    Trả lờiXóa
  26. Đó là do chèn hình ảnh bị sai cú pháp một chút. Đơn giản nhất là không có dấu cách giữa các thành phần câu hoặc thiếu / hoặc ....v.v.... làm cho nó mất định hhướng. Trong bài "vẫn Hồng nhưng không phải là hoa" cũng thế, do một ông lây nick K6 còm 2 cái ảnh sai cú pháp làm những cái còm sau bị biến mất. Nếu cho ra được các còm đủ thì lại không hiển thị được hình ảnh. Cho nên phải cẩn thận từng dấu chấm phẩy, dấu cách hoặc / \ .....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xóa cái com "thai phụ ..." của Hầ Nam đi là tất cả đã bình thường.

      Xóa

Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]