K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

9 tháng 12, 2012

Tình đồng đội

      Một ngày vào hè năm 2010 Quang cùng đồng nghiệp thực hiện chuyến du lịch xuyên Việt. Trong chuyến đi có nhiều kỷ niệm, một trong những kỷ niệm đó là cuộc viếng thăm Thành cổ Quảng Trị. Và đã có bao nhiêu điều bi, hùng làm xúc động trái tim những người thăm viếng. Điều làm Quang xúc động và nhớ mãi là khi đứng trước tấm bia đá khắc bài thơ của một đồng đội viết cho người đã ngã xuống. Xin được viết ra đây:
Đò lên Thạch Hãn ơi, chèo nhẹ.
Đáy sông còn đó, bạn tôi năm.
Có tuổi 20 thành sóng nước.
Vỗ ấm đôi bờ, mãi ngàn năm.

      Bằng sự cảm thông của mình và của thế hệ chúng mình, những người ít nhiều đã tham gia quân đội, Quang nghĩ thầm, mình sẽ làm bài thơ đáp. Và sau đó, Quang đã làm. Hôm nay, nhân ngày Quân Đội đang đến gần, xin đăng bài thơ này lên blog để mọi người cùng đọc và xin được comment và cả commend nữa nhé.

Các anh ra đi từ mọi miền Đất Nước.
Để đến đây nằm xuống một nơi này.
Sóng Thạch Hãn vẫn vỗ đêm ngày.
Như cánh tay các anh vỗ về đôi vai mẹ.
Các anh ơi, các anh bình yên nhé.
Các anh mãi là con yêu quý của mẹ Việt Nam!

3 nhận xét:

  1. Quang thân mến!
    Đọc thơ Quang mình cảm như các Anh hùng Liệt sỹ dưới dòng sông Thạch Hãn vẫn còn đang sống tươi vui như ngày nào vẫn còn bé, mẹ đi chợ về là lao vào hè nhà bám lấy đôi vai mẹ đòi quà... mình muốn " Như cánh tay các anh với về đôi vai mẹ " có được không Quang?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mình viết bài thơ này sau chuyến thăm thành cổ Quảng trị, sau khi đọc bài thơ trên và sau hai sự kiện xúc động khác nữa:
      - Người Quản trang kể , đêm nào ông cũng phải đốt rất nhiều thuốc lá cắm rải rác trong nghĩa trang, nếu không các ... hồn liệt sỹ cứ chạy rầm rập suốt đêm.
      - Tin đưa trên TV, một phụ nữ đã đứng tuổi kể lại hồi ấy bà là Y tá trẻ được cử phục vụ các thương binh Thành cổ. Bà không thể nào quên được những cánh tay quờ quạo, những tiếng kêu rên và gọi mẹ ơi của các thương binh, nhiều quá và mặc dù đã rất cố gắng, bà cũng chẳng giúp được gì nhiều cho họ.
      Đúng Trịnh Xuyên nói đúng, Thực ra tôi muốn nói nhiều hơn như thế, nhưng có lẽ chưa được phép.
      Thôi hiểu như thế này. "Như những cánh tay các anh với tìm vai mẹ" Hiểu thôi, đừng sửa

      Xóa
  2. Bài thơ cuả Lê Bá Dương đã nổi tiếng từ rất lâu,nhưng họa bài thơ này thì nay mới có bài đầu tiên mà tôi được biết của Quang.Cũng là một cựu chiến binh thời sau 1975 nhưng rõ ràng là Quang đã có sự đồng cảm với lính thời chiến.Cảm ơn nhiều.
    Xin thông báo
    Hội Cựu chiến binh Đại học Cơ Điên : Trân trọng kính mời các CCB ĐH Cơ Điện các thời kỳ đến dự buổi họp mặt thân mật kỷ niêm ngày thành lập QĐND Việt Nam tai 183 Hoàng hoa Thám vào hồi 10g ngày 22-12-2012 (Cty Bia Hà Nội)
    Rất mong các Đ/C đến đông đủ,góp phần tôn vinh truyền thống lính Cụ Hồ và lính Cơ Điện.
    Thay mặt BLL Hội CCB Cơ Điện ;Lại Duy Quỳ-Nguyễn Doãn Thọ-Nguyễn Văn Hùng ( Bò)

    Trả lờiXóa

Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]