K6 - Một thời Tranh - Nứa Một thời để nhớ

Xin chào và chúc sức khỏe toàn bộ các anh chị, các bạn sinh viên khóa 6 trường Đại học Cơ Điện và mọi người từng trải qua mái trường thân yêu ấy!
Xin cảm ơn mọi đóng góp ý kiến, bài vở, hình ảnh để "Hội K6 Cơ Điện" là nơi thân thiết của mỗi cựu SV K6I - K6MA - K6MB - ... thuở ban đầu 1970!
Blog chào mừng cựu sinh viên các khóa khác nhau của ĐH Cơ Điện vào thăm và cùng xây dựng Hội K6 Cơ Điện thành "sân chơi" chung của chúng ta!
Mời các anh chị và các bạn chưa quen blog nhấn vào đây . Các bạn cũng nên ghi nhớ địa chỉ blog dự phòng: http://k6bc11r.wordpress.comBan biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11R Ban biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11RBan biên tập - K6BC11R -------- Email: k6bc11r@gmail.com

28 tháng 6, 2015

HAI CÂU CHUYỆN BẠN NÊN ĐỌC

Khi thấy bế tắc bạn nên đọc 2 câu chuyện này:

CÂU CHUYỆN 1:
Một cô gái đến tìm nhà sư, cô hỏi:
- Thưa thầy con muốn buông một vài thứ mà không thể, con mệt mỏi quá.
Nhà sư đưa cho cô gái một cái cốc và bảo cô cầm, đoạn ông liên tục rót nước sôi nóng vào cốc, nước chảy tràn ra cả tay, làm cô bị phỏng, cô buông tay làm vỡ cốc.
Lúc này nhà sư từ tốn nói:
- Đau rồi tự khắc sẽ buông!
Vấn đề là, tại sao phải để tổn thương thật sâu rồi mới buông?

CÂU CHUYỆN 2:
Một chàng trai đến tìm nhà sư, anh hỏi:
- Thưa thầy con muốn buông xuôi vài thứ nhưng con quá do dự, con mệt mỏi vô cùng
Nhà sư đưa anh ta một cái tách và bảo anh cầm, đoạn ông rót đầy tách trà nóng vừa pha xong. Chàng trai nóng quá nhưng anh vẫn không buông tay mà chuyển từ tay này sang tay kia cho đến khi nguội đi rồi uống và cảm nhận thấy rất ngon.
Lúc này nhà sư từ tốn nói:
- Cứ đau là buông thì con đã bỏ lỡ những cái tốt đẹp sau đó rồi!
Vấn đề là tại sao cứ đau là phải buông trong khi còn có thể làm cho nó tốt đẹp lên.

Vậy nên: Trong cuộc đời vốn phức tạp này, chỉ có ta mới biết lúc nào nên cầm lên và bỏ xuống chuyện của chính mình

7 nhận xét:

  1. Một là buông ngay , hai là tìm cách vượt qua .Bao giờ cũng có hai hướng để giải quyết và dành cho hai loại người khác nhau .Ta nên ở loại nào ....? Hoặc ta thuộc loại nào ...?

    Trả lờiXóa
  2. Phải tùy hoàn cảnh cụ thể mà nên buông hay nên cố giữ hoặc là cố mà chả ích gì thì phải buông thôi ..

    Trả lờiXóa
  3. Mình thì... chả muốn buông cái gì! he he...!

    Trả lờiXóa
  4. Theo bệnh nghề nghiệp thì khi có hỏng hóc.Nếu lỗi đó sửa được thì ta sẽ sửa, còn lỗi không sửa được thì ta phải bỏ đi thôi. Mình thống nhất với quan điểm của bạn D Tho D54. Mỗi người đều có vùng cấm của riêng mình, và......

    [img]https://scontent.flas1-1.fna.fbcdn.net/hphotos-xtp1/v/t1.0-9/11216794_1138668752816105_979663042677298718_n.jpg?oh=f6a5a894135138bd2d0d63e2de2c04e5&oe=561A7697[/img]

    Trả lờiXóa
  5. Tôi thì nghĩ khác nhà sư . Cô gái mới chập chững bước vào đời : đương nhiên gặp nỗi đau " đầu đời " là phải buông - phản xạ không điều kiện . Chàng trai kia là kẻ từng trải , từng đau nhiều lần mới biết luân chuyển nỗi đau cho dụi bớt - phản xạ có điều kiện .
    Nên xin đừng vội trách cô gái ngây thơ kia mà tội nghiệp .

    Trả lờiXóa
  6. Bạn Tân thân mến,qua 2 câu chuyện kể trên ta thấy sự đời muốn nói rằng: không phải lúc nào cũng phải dùng tay mới được việc.

    Trả lờiXóa
  7. Bạn ĐH ơi, sau khi đọc những câu chuyện này, nó làm sâu sắc thêm suy nghĩ của mình về những góc cạnh của cuộc sống, nó giúp mình ứng xử tốt hơn, đấy là cảm nhận của mình. Còn ở đời mọi sự chỉ là tương đối thôi nên " không phải lúc nào cũng phải dùng tay mới được việc" cũng là phù hợp. Nhưng ở đây câu chuyện sử dụng hình tượng của bàn tay để nói về "chuyện của chính mình", không phải ngẫu nhiên mà có cái tên "Bàn tay vàng", có lúc bàn tay còn xứng đáng là "kim cương" ấy chứ vì những điều mà nó mang lại.

    Trả lờiXóa

Dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]